Fragment 01: Tôi vốn có một mối quan tâm đặc biệt với những vấn đề đô thị, có lẽ một phần bởi đã sinh ra và lớn lên ở khu vực Trung Hoà, vùng ngoại ô cũ được đô thị hoá thành trung tâm thành phố Hà Nội, mà bây giờ thuộc quận Cầu Giấy, còn trước đây thuộc huyện Từ Liêm. Trong vòng 21 năm qua, tôi đã chứng kiến sự biến đổi không ngừng của khu vực này. Tôi nhớ như in những sáng tinh mơ mùa nghỉ hè, đám trẻ con cùng cả người lớn trong làng đổ ra ĐƯỜNG MỚI, đổ bê tông, trải nhựa, cắt đôi hai nửa cánh đồng. Đường Mới đó chính là Trần Duy Hưng, một trong những dấu hiệu đô thị hoá đầu tiên của khu vực này, được xây dựng vào năm 2003 nhân dịp Việt Nam lần đầu đăng cai tổ chức SEAGAMES. Năm đó tôi 13 tuổi, vừa bắt đầu tuổi dậy thì và chớm sắp biết yêu. Tôi cũng nhớ vài câu chuyện giữa những người lớn trong làng, về nhà này nhà kia vỡ nợ, bán đất trả tiền thua bạc cho con. Đây là những câu chuyện đánh dấu thời kỳ đổi đời của các hộ gia đình từ cuối làng ra thành mặt phố. Khi người ta đột ngột có tiền, có rất nhiều tiền, thì việc sử dụng nó như thế nào là cả một thách thức. Tôi cũng đã ở đó, ngay cạnh bãi tha ma, trên mảnh ruộng dân làng Trung Hoà, khi người dân kéo nhau mang mọi loại cây có thể ra trồng, nhằm tăng tiền đền bù đất khi nhà nước quyết định giải toả cho dự án khu đô thị Nam Trung Yên bây giờ. Tới nay, nghĩa trang làng vẫn còn, nằm bên cạnh dự án công viên điều hoà trên đường Nguyễn Chánh, nhìn sang khu Home City. Tôi cũng chẳng còn biết, lối đi vào nghĩa trang đang nằm ở lối nào nữa! Fragment 02:
Sáng hôm qua, tôi đưa 24 học sinh lớp Cultural Studies đi xem triển lãm ảnh "Ở giữa lưng chừng" của tác giả Duy Phong. Dưới đây là một vài đoạn trích từ những ghi chép phản chiếu của các bạn ấy: "Triển lãm có những hình ảnh của công trình phá dỡ và xây mới, công trường xây ngổn ngang khắp nơi. Cảnh quan mới được hình thành và không gian đô thị được mở rộng,... Con không ngờ nó lại hay như thế. Con mong những chuyến đi này được tổ chức nữa". - Quỳnh Trang, HS lớp 10 "Những bức ảnh thường ngày của đô thị Việt Nam. Nó có thể kể về một mối quan hệ, về sự ô nhiễm, về xây dựng và tái xây dựng,... Con thích bức ảnh có đường đi bộ chia thành hai nửa sáng tối bởi vì nó giống như một ẩn dụ về đường biên giới giữa một phía tốt và một phía tệ. Có lẽ nếu có thêm những bức ảnh về người dân đang sống trong thành phố thì sẽ mang lại nhiều cảm xúc hơn". - Khánh Linh, HS lớp 10 "Cá nhân con thích những gì nguyên bản và tự nhiên nhất. Tuy nhiên ở đây con cũng thấy có sự hài hoà nhất định giữa cảnh bề bộ và đồng lúa trong không gian đô thị. Có lẽ đó đã là điều tất yếu nên con không còn thấy quá khó chịu và dần quen với nó". - Thảo Trang, HS lớp 11 "Cuộc sống này được bao quanh bởi những công trình đầy vội vã và chưa hoàn thành. Cảnh vật đang xây dựng dở, rác thải, phế thải cũng có thể đang xây dựng nên cuộc sống của người Hà Nội... Sau khi đi chuyến đi này, con thấy cuộc sống này có khá nhiều thứ mà con chưa thấy được và nó hiện dần ra một cách tự nhiên". - Hoàng Thăng Long, HS lớp 11. "Con thích nhất bức ảnh những viên nước đá tan chảy trên đường. Nhìn tổng thể nó trông giống như những tế bào, biểu trưng cho cái cách chúng ta đang tạo ra những thứ mới: nhân bản và biến đổi". - Phạm Ngọc Minh Thư, HS lớp 10 |
buitramy.com ⓒ 2021
Archive
March 2024
|